Glucose dependent insulinotropic polypeptide

07.08.2023 12:54 sáng

Sơ lược

Glucose dependent insulinotropic polypeptide (GIP) hay tên gọi khác là Polypeptide ức chế dạ dày (Gastric inhibitory polypeptide : GIP), là một loại hormone được sản xuất bởi các tế bào trong ruột non. Nó đóng một vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh lượng đường trong máu và được giải phóng để đáp ứng với lượng thức ăn, đặc biệt là lượng carbohydrate và chất béo. Nó giúp điều chỉnh sự tiết insulin từ tuyến tụy để đáp ứng với mức đường huyết tăng cao sau bữa ăn.

Cấu trúc

GIP là một hormone peptide bao gồm 42 axit amin. Hormon này được tổng hợp dưới dạng preprohormone, sau đó được phân cắt để tạo thành GIP-1 có hoạt tính sinh học.

Chức năng

Các chức năng chính của GIP bao gồm:

  • Kích thích tiết insulin: GIP tăng cường giải phóng insulin từ tế bào beta trong tuyến tụy để đáp ứng với lượng đường trong máu tăng cao sau bữa ăn. Điều này giúp giảm lượng đường trong máu.
  • Ức chế bài tiết glucagon: GIP cũng ngăn chặn sự giải phóng glucagon, một loại hormone khác do tuyến tụy sản xuất có tác dụng làm tăng lượng đường trong máu. Bằng cách ức chế glucagon, GIP góp phần điều hòa glucose tổng thể.
  • Thúc đẩy việc lưu trữ chất béo: GIP có liên quan đến việc thúc đẩy việc lưu trữ chất béo trong mô mỡ, đặc biệt là sau bữa ăn giàu chất béo và carbohydrate. Chức năng này có thể có tác động đến bệnh béo phì và rối loạn chuyển hóa.

Sử dụng trị liệu

Các liệu pháp dựa trên GIP không phổ biến như các liệu pháp khác như là liệu pháp dựa trên glucagon-like peptide-1 (GLP-1). Tuy nhiên, các chất tương tự GIP đang được khám phá để sử dụng tiềm năng trong điều trị bệnh tiểu đường loại 2 và béo phì. Những chất tương tự này nhằm mục đích tăng cường tác dụng hướng insulin của GIP và cải thiện việc kiểm soát glucose ở những người mắc bệnh tiểu đường.

Rủi ro và tác dụng phụ

Việc sử dụng chất tương tự GIP trong điều trị vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm và cần nhiều nghiên cứu hơn để hiểu đầy đủ về tính an toàn và tác dụng phụ tiềm ẩn của chúng. Tuy nhiên, một số rủi ro tiềm ẩn và cần cân nhắc có thể bao gồm:

  • Tăng cân: Vì GIP có liên quan đến việc lưu trữ chất béo, nên có mối lo ngại rằng các liệu pháp dựa trên GIP có thể dẫn đến tăng cân.
  • Hạ đường huyết: Việc kích thích tiết insulin quá mức bằng các chất tương tự GIP có thể dẫn đến lượng đường trong máu thấp (hạ đường huyết) nếu không được điều chỉnh cẩn thận.
  • Hiệu quả hạn chế: Các liệu pháp dựa trên GIP có thể không hiệu quả bằng các liệu pháp dựa trên GLP-1 trong việc kiểm soát lượng đường trong máu và béo phì.

Điều quan trọng cần lưu ý là vai trò của GIP trong quá trình trao đổi chất và tiềm năng điều trị của nó vẫn là lĩnh vực đang được nghiên cứu tích cực và cần có nhiều nghiên cứu lâm sàng hơn để xác định tính an toàn và hiệu quả của các chất tương tự GIP đối với các tình trạng bệnh lý khác nhau. Những cá nhân đang cân nhắc các liệu pháp như vậy nên tham khảo ý kiến của các chuyên gia chăm sóc sức khỏe để được hướng dẫn và theo dõi cá nhân.

Nguyễn Tiến Sử, MD, PhD, MBA

🎓Tốt nghiệp Bác Sĩ Đa Khoa (MD), tại Đại Học Y Dược TP. HCM, VIETNAM (1995). 🎓Tốt nghiệp Tiến Sĩ Y Khoa (PhD), ngành Y Học Ứng Dụng Gene, tại Tokyo Medical and Dental University, JAPAN (2007). 🎓Tốt nghiệp Thạc Sĩ Quản Trị Kinh Doanh (MBA), ngành Global Leadership, tại Bond University, AUSTRALIA (2015).

Để lại một bình luận