Kháng thể kháng DNA chuỗi đôi [anti-double-stranded DNA (ds DNA) antibodies] là một loại tự kháng thể cụ thể nhắm vào phân tử DNA chuỗi đôi, là vật chất di truyền trong tế bào. Những kháng thể này có liên quan chặt chẽ với bệnh lupus ban đỏ hệ thống (systemic lupus erythematosus: SLE), một bệnh tự miễn dịch.
Sự hiện diện của Kháng thể kháng ds DNA trong máu được coi là dấu hiệu đặc trưng của SLE và được đưa vào tiêu chí phân loại để chẩn đoán bệnh. Những kháng thể này được phát hiện thông qua các xét nghiệm, chẳng hạn như xét nghiệm miễn dịch hấp thụ liên kết với enzyme (ELISA) hoặc miễn dịch huỳnh quang.
Các kháng thể kháng dsDNA đặc biệt nhận ra và liên kết với DNA chuỗi đôi, dẫn đến sự hình thành các phức hợp miễn dịch. Những phức hợp miễn dịch này có thể lắng đọng trong các mô khác nhau, gây viêm và tổn thương mô, đặc biệt là ở thận. Do đó, sự hiện diện của các kháng thể kháng dsDNA thường liên quan đến viêm thận lupus, một biểu hiện ở thận của SLE.
Mức độ kháng thể kháng dsDNA có thể dao động theo thời gian và thường là dấu hiệu cho thấy hoạt động của bệnh trong SLE. Mức độ cao của các kháng thể này thường được nhìn thấy trong các đợt bùng phát bệnh, trong khi mức độ thấp hoặc không thể phát hiện có thể xuất hiện trong thời gian thuyên giảm.
Việc phát hiện các kháng thể kháng dsDNA, cùng với các tự kháng thể khác như kháng thể kháng nhân (ANA), có thể giúp hỗ trợ chẩn đoán SLE và cung cấp thông tin có giá trị về hoạt động của bệnh và nguy cơ liên quan đến cơ quan cụ thể, đặc biệt là bệnh thận.
Bài viết liên quan
Tin khác
FDA cho phép sử dụng hệ thống ZOLL® TherOx thế hệ mới điều trị bệnh tắc mạch vành cấp thể Widowmaker heart attack
Bệnh học
Bệnh mô ghép chống chủ thể
Thần kinh
Ocrevus – Thuốc mới điều trị bệnh đa xơ cứng